古詩

詩詞工具全集 詩詞查詢

[宋代]洪適

duìgàiwénlǐngfēnjiāng,
shuōfānzhī;;
zūnshǔ,
jiànnánbǎizhīgāoqíng,
zhíshìqiánwén,
xīnér。。
gōngshāngzòu,,
tiáo調(diào)xiàocháng。
yángxiānhuángwāntóushēngBB227788BB227788rán。
yúnshēnchǔfēiyān。。
yángzhí執(zhí)suìfēnjǐn,
kuàikōnglièxiān。
téngkōngchítóng。。
jiāruìnéngmíngzhuóqián。
rénchìshíhuìzhònglái,
zhìhángjīnzuìnán。。
nán。。
xiántóng。。
huángwāntóuténghǎo。
yángzhí執(zhí)suìshénxiān。。
shìjiānzhēng。
shuāngzhìhángjīnyóu。。
jiāruìliúchuán。
yàozhōuchuánwénnánhànxuéfēixiān。
liànyàomíngzhōuzhìdiébiān。
hánzàohuǐzōng,
xiánhuānián。
wéijiǔyàochányánshí。
cùncùnlúnzhàntiān。
huàqiáocǎifǎngliètíng,,
chángbāngrénzuòhánshí。
hánshí。
rénzhī。
jiècǎolínliúluóyǐn。
yángchūnyǒujiǎosēnshuāng。
huānshēngyáng。
zhōubiānyàozàochéngchén。。
jiǔyàoshí。。
hǎishānlóugāolóubǎichǐěryánchéng。。
xióngfēngjīnmèiqīng。
yúnlóngshānzhāo,
hǎitāoqīnàncháoshēng。。
lóuqiánxiāoshēngxiāng。。
guīqiángpáituó。。
xìnguānliánbànghuí,,
wàngzhōngshānjiēhuò。。
huò。
guīfānguò。
chuīxiāoxiāngyīng。
lóuqiángāolàngfēngxiān。。
chàngshēngshānzuǒ。
chuángyāoyuèqīngyún。。
chénfēitánjīngzuò。
xīnxiàngnánguóyīnghuázhòngfāng。
xīnshēngjiàshuāng。
wèizhīchánguìnéngxiāng,,
shìrénjiāncǎoxiāng。。
qīngjié結(jié)ruǐchángyíngsuì。
piànruìyúnyíngbǎo。。
shuǐshěnwéishèwéi,
shèngsānxūnmíngshì。
míngshì。。
huāèr。
gāoqīng。。
lián聯(lián)fāngruǐ。
piànyúnshēngbǎo。。
xièshěnsuìshèxiāng。
shèngxūnchéngxīn。。
zhāohàntáiwèituófān。
yuǎnwángrén。
zhīyòngyánhuíjuéqiáng,,
suìlíngEEAA22EEjié結(jié)huànjīn。
shǐ使guīshíqiānjīntuó。
zhāohànxīnqīngkuíhuò。。
gāotáiqiēxīngchén,,
hòudàidēnglínzòuyīn。
yīn。
chuánjiāzuò。。
gàihǎijīngchuángkāiguān。。
xiáfēiqīngyóu。
hǎoshìdēnglínháng。
dāngshízhāohànxīnqīnghuò。
wàngduànchángānchéngguō。。
tíngzhīkǒukòngnánmíng。。
shéizáoshānjiānzhùtíng。
kuībèiquējiāolóngyuè,,
yuǎnjiànsāngzhāoshēng。
shènlóupiǎomiǎoqíngtiān。
péngbīnfānjièfēngshì。。
péngláiwàngqīn,,
ānqīngzhōulíngruòshuǐ。
ruòshuǐ。。
tiān。
xiāngzhī。。
gāotíngdōngwàngyáng。
gǎogǎochénguāngchū。
péngláiwǎngníng。
zhǎntiānpéngchì。。
jiànjiànqīngquánxiēshēng。
chāngduōjié節(jié)shíqīng。。
ānjiàdānxiāo,
wànxiāngchuánhuàchéng。
rándānzàoliúyánxué。。
táozhúliánshānxiānjìngbié。。
niánniánzhèngyuèsǎosōngguān,
fēigàiqīngchéngshǎngjiājié節(jié)。。
jiājié節(jié)。。
chūchūnyuè。
fēigàiqīngchéngzūnliè。
ānjiàzhāojīnquē。
dānzàofēnliúyánxué。。
shānzhōnghuāxiàoqínhuángzhuō。。
diàn殿huāngliángshè。。
tānquánguānglángànjiāofán。
zhōngyǒutānquányǒngshímén。
bēibiàn便shǐ使rénxīngǎi,
shǔjīnzhūwànshìhūn。。
jìnshíxián。
zhuóshuǐshīxīnzhuǎn轉(zhuǎn)。
zhījīnfāngbǎishànzhēnqīng,
quángōngyǐn。
yǐn。
tānquánshuǐ。。
shānjuānjuāngān。。
huáijīnshìbǎosuírén。。
wǎngshòuèmíngnán。。
zhēnqīngfāngbǎiduān。
wèishǐ使jūnzhuānměi。。
shěnxiāngyán區(qū)wànguóchǐxiāng。。
DD112255zǎiguīláiyǒuháng。
shéirénzuòfāngxīnguān,,
jīnqièníngpiàncáng。
yǐnquántàishǒuhuíguāshù。
sōusuǒyuèzhuāngzhōuwèi。
huìcóngbàngyán,
shěnxiāngtóushēn。。
shēn。。
tíngzhōuchǔ。。
zhīkǒngyuèzhuāngxiāngrǎn。
xiāngjiàn。。
tóuzhùshuǐzhōngguī。。
línggōngzǎowǎnhuízhāozhù。
chíliúmíng。。
qīngyuǎnxiáyāozhīchǐliùdàinánshuāng。。
bìnfēnghuánqiǎozuòzhuāng。
rénjiānshānjiān,,
shēnzàixiāng鄉(xiāng)xiāng鄉(xiāng)。
nánláiwànzhōuchūxiē。。
sānxiázhòngguòjiǔbié。。
huán環(huán)liúzhùzhuìxiāng,,
guīxiàngqīngshānxiàomíngyuè。。
míngyuè。。
zhōuchūxiē。。
sānxiázhòngguòjīngjiǔbié。。
huán環(huán)liúrénjiānshuō。
shīchángqiānjié結(jié)。。
xiāngzhāoliúquányān。。
suǒqīngshānchóujué。
nánhǎi。。
fánhuázuì。。
chéngguōshānchuānxiónglǐngwài。
zōngjiāhuàchuíqiānzǎi。
zhúbānbānzài。。
yuánrónghǎoxīnshēnggǎi。
tiáo調(diào)xiàohuāqiánfēnduì。。
gāohuì。。
zūnléiduì。。
xiàoyǎnróngrónghuípànlài。。
yánchàngméiwāndài。。
xiángfèngjīngluánduōtài態(tài)。
qīngfēngyòngqiánmǎi。。
zuìfángdǎozǎi。
qiǎnduìshíméizhēngyànyǎnhéng。。
DD7744BBxiùhuífēngchéng。。
jiàngpiāohuāxiāngjuànsuì,
yuèlínquèliǎngsānshēng。
zhōng,
xiāngjiānghǎo。。

作者簡介

洪適
洪適[宋代]

洪適(1117~1184)南宋金石學家、詩人、詞人。初名造,字溫伯,又字景溫;入仕后改名適,字景伯;晚年自號盤洲老人,饒州鄱陽(今江西省波陽縣)人,洪皓長子,累官至尚書右仆射、同中書門下平章事兼樞密使,封魏國公,卒謚文惠。洪適與弟弟洪遵、洪邁皆以文學負盛名,有“鄱陽英氣鐘三秀”之稱。同時,他在金石學方面造詣頗深,與歐陽修、趙明誠并稱為宋代金石三大家。 更多

洪適的詩(共975首詩)
  • 《生查子》
    貪看端木花,難辦銷金帳。
    庭下舞瓊瑤,飛到須眉上。
    衰病不禁寒,對景頻惆悵。
    夢寐到凌風,倚著青藜杖。
    查看譯文
  • 《鷓鴣天》
    莫問甘醪濁與清。
    試將一酌破愁城。
    海棠過後荼蘼發(fā),堪嘆人間不再生。
    心已老,眼重明。
    嫣然國色帶朝酲。
    耳邊聽得蘭亭曲,一詠流觴已有名。
    查看譯文
  • 《鷓鴣天》
    兩塾弦歌日日春。
    不容坐席更凝塵。
    常思芳桂攀燕竇,未見童烏繼子云。
    流慶澤,仰家尊。
    救荒陰德過于門。
    從師已是平原客,毛遂懷繃作弄孫。
    查看譯文
  • 《好事近》
    春意漸盈盈,窗外小桃堪折。
    若問得人憐處,是輕顰時節(jié)。
    主人特地出紅妝,不要云心月。
    三徑雖然冷淡,有采蓮舟楫。
    查看譯文
  • 《滿江紅》
    春色匆匆,三分過、二分光景。
    吾老矣,坡輪西下,可堪弄影。
    曲水流觴時節(jié)好,茂林修竹池臺永。
    望前村、綠柳蔭茅檐,云封嶺。
    蜂蝶鬧,煙花整。
    百年夢,如俄頃。
    這回頭陳跡,漫勞深省。
    吹竹彈絲誰不愛,焚琴煮鶴人何肯。
    盡三觥、歌罷酒來時,風吹醒。
    查看譯文

古詩大全

http://meilook.com.cn/shici_view_9a213e43ac9a213e/

合作QQ:564591      聯(lián)系郵箱:kefu@hao86.com

取消