好工具>古詩>詩詞>宋濂>宋濂的詩>游涇川水西寺蕳葉八宣慰劉七都事章卞二元師>

游涇川水西寺蕳葉八宣慰劉七都事章卞二元師,宋濂游涇川水西寺蕳葉八宣慰劉七都事章卞二元師全詩,宋濂游涇川水西寺蕳葉八宣慰劉七都事章卞二元師古詩,游涇川水西寺蕳葉八宣慰劉七都事章卞二元師翻譯,游涇川水西寺蕳葉八宣慰劉七都事章卞二元師譯文

古詩

詩詞工具全集 詩詞查詢

[明代]宋濂

shuǐhángjiānxún,,
zhāoyáoyuèzuì。
jīnchísuìzhī,
shénchīdànshuì。。
ruòfēiyóumíngshān,,
huōyōu。
jīngchuānmínghànxiàn,,
bǎoshèngbiāotáng。。
wǎngqíngjiān,
bǎièzhuǎnchì。。
chuānhóngmíng,,
tāoxiěpāng
fǎng仿hàozhū,,
hūnmēngchīmèi。。
xiǎozhōulièróngzuò,,
xiǎnzēng。。
zhōngliúzhènhànshù,,
xìngmìngháo發(fā)。。
liǎnróngyáo,
pínghéngzhuì。
liángjiǔxìngdēng,,
cùnhuáiqiānwèi。。
pánhuíhánglǒng,,
xuànshīgōusuì。
nièzhǐqiànjiànshí,
guānpái。。
shēnqīnglín,,
báidiǎnqúncuì。
dàoguòhuán,
bǎichēngyōusuì。
qīnghóngshǎnbài,,
shénguǐcuòfēisuì。。
zhōngjīngbáihóng,
zhíguàntiān。。
zhōuzàisuǒjīng,,
shīzhùfèi。。
chìshūcóngtiānlái,
yóuchóngníng。。
xiàngxiánhènfēi,,
jiānchǒuxièshén。
nánfēngxiàolínbáo,
chuīyīngxiónglèi。。
yǎnggǎnwēizhōng,,
shéháng西shì。。
wěishàngfāng,
mǎn滿dàn。
yúnhuánglíng,,
yōuchóng。
zhōngshíyīntái,
guàqíng。。
xióngdōushuàihuán,
zhēnyīngtiāntáicuì。
tíngshēng,
línqíngchū。
cánsēngliùbèi,,
yáoguǒshān。。
bēnshīshéng,
miànmáng。
biéyǒubái發(fā)shī,
qún。
shēnqié,,
yúntán。。
suìyán,
cóngróngfēi
tóngzūnléi,,
wéichūfāngěr。。
máosǎnbáijiāng,
zhīsuǐpēnghóng。。
qúnxiūwèizhōngjiàn,,
sānjuéliǎoshí。
tāngbǐngyínnèn,
yuánchuǎnxuětāoshì。
chūxīnpiānshí,
wèizōnghànwèi。。
kūnyàoyuānyāngqiú,
cuòlín。。
jiāngsānmèi,,
huànchūqiān。
yǒushíxióng,
duósānjūnshuài。
西yuèshìtóu,,
běiduànjiānkūn。
shuízhīyōushìxīn,,
jìnxuěcāngjiāng。
shàng,,
chánguāndāngkuì。。
shǎoyānchūqiū,,
jīnxiāozhì。。
xióngjiāngshìfēn,
hēibáidǐngfèi。。
fēngāndōngbài,
nán續(xù)西línzhì。
chángxiàochūshānlái,,
huāngyúncuì。。
guī宿shānxiànzhōng,
qióngchóuxiāngzhì。。
liángjuézhūqiànyùn,,
làiliángpéng。
qiānmíngyuè,
yōumèi。
shānlín,
shídàoléi。
róngkāi,,
dòngshuǐbīnglián。。
yuānlóngxuérényín,
yuán。。
cǎilánshùcān,,
diàozhǔxiānkān。
shèng姿,
nàixīn。
suǒxìngèrsānyǒu,
suānxiántóngsuǒshì。
gōujuéshénjiōng,,
tànxuán發(fā)tiān。
suīxiàojiān,
mēngwèi。
shēngrènyùn,,
quánshísuísuǒzhí。。
jìngtíngzàiwàngqīng,,
hánghángpèi。
宋濂
宋濂[明代]

宋濂(1310—1381)字景濂,號潛溪,別號玄真子、玄真道士、玄真遁叟。漢族,浦江(今浙江浦江縣)人,元末明初文學家,曾被明太祖朱元璋譽為“開國文臣之首”,學者稱太史公。宋濂與高啟、劉基并稱為“明初詩文三大家”。他因長孫宋慎牽連胡惟庸黨案而被流放茂州,途中病死于夔州。他的代表作品有《送東陽馬生序》、《朱元璋奉天討元北伐檄文》等。更多

古詩大全

游涇川水西寺蕳葉八宣慰劉七都事章卞二元師全詩由好86古詩詞網為您提供游涇川水西寺蕳葉八宣慰劉七都事章卞二元師全詩解釋,其中包含游涇川水西寺蕳葉八宣慰劉七都事章卞二元師拼音,游涇川水西寺蕳葉八宣慰劉七都事章卞二元師解釋,游涇川水西寺蕳葉八宣慰劉七都事章卞二元師譯文等相關內容,延伸閱讀還有宋濂所有的詩,希望對您有所幫助!